Cộng đồng người Việt – Hội người Việt tại Bashkortostan

Hội Người Việt
💖
Người Việt Nam ta dù ở đâu, hay ra nước ngoài làm ăn sinh sống, vẫn giữ được nét đẹp truyền thống, tương trợ giúp đỡ lẫn nhau, “lá lành đùm lá rách”, các hội đoàn, hội đồng hương, cũng nhằm mục đích này.

Ở Ufa (Baskiria) cũng có nhiều hội nhóm, tuy nhiên chỉ có “Hội người Việt Nam tại Baskiria” là có đăng ký “pháp lý” với chính quyền sở tại, có quyết định công nhận của Lãnh sự quán Việt Nam tại Lb Nga.
Khi được anh Đức (Hoa) là chủ tịch hội, gợi ý viết bài, mình cũng hơi “lăn tăn”, vì hoàn cảnh gia đình nên mình chưa tham gia “Hội”, dù lúc mới ban đầu có trong danh sách những người “sáng lập Hội” để đăng ký với chính quyền.

Người Việt Nam sinh sống và làm việc tại Ufa đã hàng chục năm, tới thế hệ thứ 3…cũng trải qua bao thăng trầm, biến cố.
Năm vừa rồi, ngoài khó khăn do dịch bệnh, thì khó khăn đến với cộng đồng, còn do sự thay đổi lãnh đạo về phía Tây và cả Ta, ở chợ Dema, là nơi tập trung nhiều người Việt Nam buôn bán.
Để đáp ứng nhu cầu, nguyện vọng của cộng đồng người Việt tại Ufa, Hội Người Việt Nam tại Baskiria đã được thành lập.

Hội người Việt Nam tại Baskiria…👏
Người Việt Nam ở Ufa là cộng đồng người Việt lớn ở Nga, với vài ngàn người, chỉ sau Mátxcơva. Người Việt thường sinh hoạt “khép kín” với dân sở tại…”Hội người Việt” ra đời, phần nào giúp cho người Việt bước ra khỏi “bức tường”, hòa nhập và có tiếng nói với người dân, chính quyền địa phương.
Với khoảng thời gian không dài, chưa tới một năm kể từ khi thành lập, nhưng “Hội” đã ghi “dấu ấn” của mình, với rất nhiều việc làm Hữu ích cho cộng đồng, tổ chức nhiều phong trào Văn hóa, thi đấu thể thao., tổ chức các lớp học tiếng Việt cho các cháu vào dịp hè., tổ chức Tết trung thu vui vẻ an lành, “hoành tráng”, dù đang mùa dịch dã.

Xin đưa lại bài viết, về tình thương yêu, đùm bọc, giúp đỡ người gặp khó khăn, của cộng đồng người Việt tại Ufa…💖

Tình người
💖
Việc “giải cứu” em sinh viên tên Ngọc ở Ufa, như là một câu chuyện “kinh điển” về tình người của người Việt nơi xa xứ…💖
Mọi người đã biết tới sự trợ giúp về vật chất của các em sinh viên ở Ufa cũng như toàn Lb Nga. , sự giúp đỡ của các Mạnh Thường Quân người Việt Nam ở Nga, ở Ufa, các hội đoàn ở Nga (tỷ như từ nhóm thiện nguyện “Спасибо Доктор”)…thật đáng quý, đáng trân trọng.
Việc vào cuộc của Lãnh sự quán Việt Nam tại Ekaterinburg, phòng quản lý lưu học sinh…hôm vừa rồi em sinh viên Ngọc đã được hồi hương.

Ở đây mình muốn kể lại câu chuyện, mà mình trực tiếp biết, nói về một người (giám hộ), người đã chìa bàn tay “ôm cháu vào lòng”, giúp cháu ngay từ khi phát bệnh, cho đến khi cháu lên máy bay về nước, nghĩ cả tới việc tiếp theo…đó là chị Hoa (Hoa Đức), chủ chợ Azia ở Ufa.

Đinh Văn Ngọc là sinh viên năm 3 trường Đại học hàng không Ufa, sang học theo diện học bổng của Bộ Quốc Phòng, em học giỏi…nhưng không ai ngờ, bệnh tật đổ tới với em Ngọc.
Bệnh tình phát ra không phải 1,2 ngày, 1,2 tuần…mà là hàng tháng trời, lúc ban đầu, các bạn cùng phòng với Ngọc còn không biết rõ là như thế là như thế nào.
Khi chị Hoa nghe tin, biết, lúc đó Ngọc đã có biểu hiện bệnh Tâm thần rõ nét, chị đã đến trường gặp…kiến nghị nhà trường cho cháu đi bệnh viện để chữa trị.
Thật không may cho cháu, lãnh đạo nhà trường tắc trách và vô cảm, đã đuổi cháu ra khỏi ký túc xá, cháu đi lang thang ngoài phố…😢.
Khi nghe tin báo từ các bạn sinh viên cùng phòng, chị Hoa Đức đã nhờ lực lượng công an, an ninh…tìm kiếm, họ đã tìm thấy Ngọc với thời gian nhanh nhất.
Khi đưa cháu vào bệnh viện, bệnh viện không tiếp nhận, vì Ngọc không chịu ký “đồng ý” nhập bệnh viện thần kinh (luật của Nga là vậy), chị Hoa và BQT (Ban quản trị) của mình, đã đưa cháu vào bệnh viện tư nhân (mất phí) để chữa trị.
Sau khi khám, chụp chiếu, bác sĩ phát hiện cháu bị khối u trong não, gây cao huyết áp cục bộ ở đầu, rối loạn tuần hoàn não, gây động kinh…, được chữa trị, thuốc men, cháu Ngọc có phần hồi phục. Tuy nhiên, câu hỏi đặt ra – ai là người chịu trách nhiệm về cháu?, khó có câu trả lời thỏa đáng và kịp thời, bởi vì cháu sang học một mình, không có người thân gia đình bên cạnh. , Lãnh sự, Sứ quán ở xa, thủ tục giấy tờ không phải muốn là có ngay được…thế là chị Hoa trở thành người “Giám hộ”, trực tiếp giúp cháu, nhận sự trợ giúp từ mọi người 💖
Khi bệnh viện không nhận tiếp tục chữa cho cháu nữa…phải thuê căn hộ, hàng ngày có 2,3 bạn sinh viên đến ăn ngủ cùng, để phòng bất trắc xảy ra (Ngọc thỉnh thoảng phát bệnh động kinh…😢), nếu thời gian kéo dài thì chưa biết phải làm thế nào.

Nhiệm vụ đưa được cháu Ngọc hồi hương an toàn, cũng là cả một vấn đề…💖
Lãnh sự quán, phòng quản lý lưu học sinh, lo giấy tờ, xin sắp xếp chỗ chuyến bay…chị “Hoa Đức”, tổ chức người (Tây, Ta) đưa cháu từ Ufa lên Mátxcơva, để bay về Việt Nam, được các học viên quân đội (học xong ở Nga) đi “kèm” Ngọc, cùng chuyến bay về.

Khi biết mình có ý định viết bài về chị, chị Hoa Đức bảo:
– Anh chị làm việc này là từ Tâm, tự nguyện vô tư…mà em có viết, thì đừng đưa tên chị vào nhé!
Chị chỉ cầu mong cho cháu về tới nhà an toàn, chữa bệnh, để được khỏe mạnh trở lại.

P/s:
Tình thương yêu giữa người với người, là cái đẹp cứu rỗi Thế giới…💖
*

Một số hình ảnh về hoạt động của Hội người Việt Nam tại Baskiria…💖

*

Cre: Vũ Xuân Trường